Mở đầu – Trong danh của Đức
Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta, tôi hoan nghênh quí vị vì đã đến đây với gia đình
tang quyến, tôi muốn cảm ơn mọi người đã đến đây với buổi thờ phượng hôm nay để
bày tỏ sự cảm thông và tình yêu thương của quí vị, để dự phần trong sự yên ủi
và hy vọng nơi những lời hứa của Lời Đức Chúa Trời, và để cầu nguyện với và cầu
thay cho những người thân trong lúc mất mát như thế nầy. Hết thảy đều được
mời dùng bữa trưa và thời gian tương giao dưới lầu ngày sau buổi thờ phượng nầy.
"Còn tôi, tôi biết rằng Đấng
cứu chuộc tôi vẫn sống, đến lúc cuối cùng Ngài sẽ đứng trên đất. Sau khi da
tôi, tức xác thịt nầy, đã bị tan nát, bấy giờ ngoài xác thịt tôi sẽ xem thấy Đức
Chúa Trời; Chính tôi sẽ thấy Ngài, mắt tôi sẽ nhìn xem Ngài, chớ chẳng phải kẻ
khác: Lòng tôi hao mòn trong mình tôi" (Gióp 19:25-27).
Cầu nguyện mở đầu –
Hát Thi Thiên 16B
Hôm nay, lòng chúng ta nặng nề với đau đớn và buồn rầu. Sự mất mát một người
thân đem đến nổi buồn sâu sắc trong đời sống của chúng ta. Alice sẽ được gia đình, bạn
hữu và mọi người nhóm lại ở đây nhớ đến. Nhiều người đã tỏ ra những kỷ niệm
đẹp, là những điều không bao lâu nữa sẽ bị quên đi – sự tận tụy của bà đối với
gia đình, tánh ưa thích làm vườn và quan sát các bầy chim, sự rời rộng của bà,
và tình yêu sâu đậm mà bà đã dành cho Cứu Chúa của bà. Cho nên, nhiều ký ức
như thế giờ đây đang đẩy đưa trong tấm lòng của những ai đang ấp ủ chúng.
Mặc dù chúng ta đau buồn
và nhức nhối khổ sở ở trong lòng hôm nay, nổi buồn đau của chúng ta được làm dịu
đi bởi ý thức về sự vui mừng và cảm tạ. Chúng ta dâng lời cảm tạ Đức Chúa Trời đã
vùa giúp chúng ta trở thành một phần trong 79 năm sống của Alice . Chúng ta vui mừng
vì Đức Chúa Trời đã buông tha Alice khỏi sự yếu đuối, đau
đớn mà chứng ung thư mang tới. Chúng ta cảm tạ vì đức tin của Alice đặt nơi Đức Chúa Jêsus Christ và vì sự thành tín của Đức
Chúa Trời đối với những lời hứa của Ngài mà Alice luôn nắm giữ. Thật
là tuyệt vời khi chúng ta có thể tin cậy vào những lời hứa của Đức Chúa Trời,
chúng ta có hy vọng và sự bảo đảm chắc rằng Alice đã đi ở với Đấng
Christ và thậm chí giờ đây đang ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Cha, nơi ấy
có sự vui mừng đầy dẫy.
Trưa nay, tôi muốn chia sẻ với quí vị một phân đoạn Kinh Thánh quen thuộc, phân
đoạn nầy cho chúng ta thấy rõ ràng những lời hứa nầy của Đức Chúa Trời và soi
sáng cho chúng ta nhìn thấy niềm hy vọng và sự bảo đảm mà chúng ta có thể sở hữu
và nhờ đức tin của bà đặt nơi Đức Chúa Jêsus Christ, Alice cũng bám chặt lấy điều đó.
Đọc Kinh Thánh: Thi Thiên 23
Trong Thi Thiên nầy, chúng ta được cung ứng cho một bức tranh thật xinh đẹp nói
tới Giêhôva Đức Chúa Trời là Đấng Chăn Chiên có lòng quan tâm. Hình ảnh nầy được
sử dụng ở nhiều chỗ khác trong Kinh Thánh và bức tranh ấy thường dẫn chúng ta đến
với lẽ thật cho biết Đức Chúa Trời quan tâm đến mọi nhu cần của dân sự Ngài. Giống
như một người chăn chiên đang hướng dẫn một bầy chiên, cũng một thể ấy Đức
Giêhôva đang dẫn dắt chúng ta xuyên suốt cuộc đời của chúng ta. Giống như
một người chăn chiên dành thì giờ để cho bầy chiên ăn cỏ và yên ủi chúng khi
chúng bị đau ốm, cũng một thể ấy Chúa trưởng dưỡng chúng ta bằng Lời của Ngài
và đem đến cho chúng ta niềm yên ủi qua Thánh Linh của Ngài. Giống như một
người chăn chiên lo bảo hộ cả bầy tránh khỏi bầy sói hung dữ và giải cứu chúng
khỏi những hiểm nguy, cũng một thể ấy Chúa lo bảo hộ dân sự Ngài tránh Kẻ Ác rồi
giàu ơn giải phóng họ ra khỏi sự hủy diệt đời đời. Chúa thực sự là Đấng Chăn
Hiền Lành.
Điều nầy nhắc cho
chúng ta nhớ đến câu nói thật dạn dĩ mà Chúa Jêsus đã thốt ra ở Giăng 10 khi Ngài công bố: “Ta là người chăn hiền lành”. Khi Chúa Jêsus
thốt ra câu nói nầy, Ngài đang tỏ ra lai lịch thật rõ ràng – Ngài đang nói rằng
Ngài là Giêhôva Đức Chúa Trời, là Đấng Chăn hiền lành của Thi Thiên 23. Vì thế, khi
chúng ta đọc ở đây rằng “Đức Giêhôva là Đấng chăn giữ tôi”, chúng ta phải công nhận rằng câu nầy đã
đề cập đến Đức Chúa Jêsus Christ, là Con Đức Chúa Trời, là Đấng thực sự là Đấng
Chăn Hiền Lành. Ngài chăm sóc kẻ nghèo hèn, chữa lành cho kẻ đau, yên ủi kẻ
bị hà hiếp, và vì cớ tình yêu cao sâu của Ngài dành cho bầy chiên của Ngài – thậm
chí Ngài đã phó mạng sống Ngài khi Ngài chịu thương khó rồi chịu chết trên thập
tự giá để những ai tin theo Ngài sẽ được sự tha tội, được phục hoà lại với Đức
Chúa Trời và nhờ Ngài sẽ có sự sống đời đời.
Và câu nầy đưa chúng
ta đến với một điểm quan trọng mà người chị em Alice yêu dấu của chúng ta đã
đặt đức tin mình vào và tin tưởng theo. Hãy chú ý câu nói đó, không phải
là “Đức Giêhôva là một Đấng Chăn
Chiên”,
mà là: “Đức
Giêhôva là Đấng Chăn Giữ (của) tôi”. Tác giả Thi Thiên có sự bảo đảm chắc chắn rằng Đức
Giêhôva là Đấng Chăn của ông – ông dám xưng mình là một con chiên ở trong bầy của
Đức Chúa Trời. Nhưng xưng như thế chẳng phải là một việc dễ dàng đâu – không
dễ đối với tác giả Thi Thiên, cũng không dễ đối với chúng ta. Thường thì
chúng ta muốn mình trở thành đấng chăn của chính mình – chúng ta muốn hướng dẫn
thay vì muốn đi theo, nhưng điều nầy sẽ đem lại sự hủy diệt đây. Vì thế, bởi
quyền phép của Đức Thánh Linh thuyết phục tấm lòng chúng ta, chúng ta phải thấy
bản thân mình đang có cần sự giúp đỡ và dẫn
dắt, có cần sự yên ủi và sự cứu rỗi. Và chỉ được như thế khi chúng
ta đặt đức tin và sự tin cậy của mình nơi Đấng Christ là Chúa và Cứu Chúa của
chúng ta đến nỗi chúng ta có thể thực sự nói: “Đức Giêhôva là Đấng Chăn Giữ tôi”. Alice đã yêu mến Thi Thiên
nầy vì bà biết Đức Chúa Jêsus Christ thực sự là Đấng Chăn Giữ của bà.
Thi Thiên tiếp tục nói
về sự chăm sóc dịu dàng mà Đấng Chăn Giữ đang cung ứng cho bầy chiên của Ngài. Nếu
chúng ta có sự hiểu biết Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Chăn Hiền Lành và nếu
chúng ta, bởi đức tin, xưng Đấng Christ là Đấng Chăn Giữ của chúng ta thì có
nhiều lời hứa yên ủi chúng ta có thể rút tỉa ra từ phần mô tả nầy. Thứ nhứt,
nếu Đức Giêhôva là Đấng Chăn Giữ chúng ta, thế thì chúng ta “sẽ chẳng thiếu thốn
gì”
hay “chúng ta sẽ
chẳng thiếu bất cứ thứ gì”. Chúng ta phải nhìn thấy cho thật rõ
ràng, đây không phải là một lời hứa cho rằng Chúa sẽ cung ứng cho chúng ta bất
cứ điều chúng ta muốn, mà đây là một lời hứa Chúa sẽ thực
sự tiếp trợ cho chúng ta mọi thứ chúng ta có cần. Lời hứa ấy thách thức
chúng ta phải hài lòng với những gì Chúa đã ban cho chúng ta.
Kế đó, “Ngài
khiến tôi an nghỉ nơi đồng cỏ xanh tươi, dẫn tôi đến mé nước bình tịnh. Ngài bổ
lại linh hồn tôi, dẫn tôi vào các lối công bình, vì cớ danh Ngài”. Điều nầy dạy dỗ
chúng ta một số việc: Thứ nhứt, một Đấng Chăn thực sự hiền lành sẽ dịu
dàng dẫn dắt bầy chiên của Ngài đến những nơi có đồng cỏ xanh tươi, ở đó có thật
nhiều cỏ để mà ăn, và gần những dòng nước bình tịnh, nơi ấy nguồn nước quí báu
có thể được tìm gặp. Thứ hai, khi chiên té ngữa ra, nó không thể chổi dậy được –
nếu chúng cứ giữ nguyên tình trạng đó thì chúng sẽ chết mất. Nhưng Đấng Chăn
hiền lành sẽ tìm gặp chúng, phục hồi chúng lại địa vị ban đầu để đời sống chúng
sẽ được cứu. Thứ ba, con chiên có khuynh hướng đi lạc nhưng Đấng Chăn hiền
lành sẽ dẫn chúng trở lại lối ngay thẳng và an toàn, nơi có ít trở ngại và nguy
hiểm. Một lần nữa khi chúng ta áp dụng những lẽ thật nầy cho Chúa, chúng
ta có thể kiếm được sự yên ủi rất lớn, thậm chí như Alice đã tìm được vậy, rằng
Đức Giêhôva đã dẫn dắt bà trong đời sống của bà. Giờ đây, giống như mỗi một
người chúng ta ở đây, Alice không trọn vẹn đâu, bà
đã phạm nhiều lầm lỗi trong cuộc sống và có nhiều lần khi bà lạc lối và bắt đầu
phiêu bạt – song vì bà là một con chiên ở trong bầy của Chúa Jêsus, là Đấng Chăn
hiền lành, Ngài sẽ đến vùa giúp bà, tìm gặp bà, ban cho bà ơn tha thứ, phục hồi
bà rồi đặt chơn bà trên lối ngay thẳng một lần nữa. Và Ngài làm y như thế
cho hết thảy những ai tin cậy nơi Ngài – quí bạn ơi, chúng ta có thể luôn luôn
tìm được ơn tha thứ trong vòng tay ân sũng của Đấng Chăn Hiền Lành.
Thứ ba, Đấng Chăn hiền
lành dẫn dắt bầy cihên Ngài qua trũng bóng chết. Bầy chiên được an toàn hơn
trong những cánh động rộng mở, ở đó bất cứ một dấu hiệu nguy hiểm nào cũng có
thể được nhìn thấy từ đàng xa. Nhưng việc đi ngang qua một trũng tối tăm, ở
đó có nhiều hầm hố cho những dã thú ẩn núp chắc chắn đem lại chết chóc cho bầy
chiên. Nhưng kỳ thực chúng muốn Đấng Chăn ở với chúng – với cây trượng và cây gậy đương cự với
bầy sói và bảo hộ chúng, cung ứng cho chúng sự yên ủi lớn lao. Nhưng có một
việc khác chúng ta cần phải lưu ý ở đây nữa, để cho bầy chiên chuyển từ xứ thấp,
nơi chúng qua đông lên vùng đồi núi, nơi chúng tận hưởng những ngày ấm áp mùa
hè, chúng phải đi qua trũng tăm tối. Và chuyến hành trình nầy là một chuyến
hành trình được ấn định trong đó Đấng Chăn Chiên hướng dẫn chúng từ đầu cho đến
cuối.
Vào tối thứ tư, Alice đã bắt lấy chuyến hành trình nầy và đã đi qua trũng sâu tối
tăm nầy. Alice vốn biết rõ rằng thì giờ ấn định cho
bà phải đi qua trũng bóng chết nầy đã gần kề, nhưng khi tôi đến thăm bà vào
Chúa nhựt trước; bà đã có sự bảo đảm chắc chắn rằng bà sẽ không một mình thực
thi chuyến hành trình sau cùng nầy. Chúa và Cứu Chúa của bà, là Đức Chúa
Jêsus Christ, là Đấng Chăn Hiền Lành đã ở đó với bà, Ngài dẫn dắt bà từng bước
một trên đường. Mặc dù bà rất bối rối bởi đau đớn, bà không chút e sợ vì
bà biết rõ lời hứa của Chúa rằng Ngài sẽ luôn luôn ở cùng chúng ta, Ngài sẽ chẳng
lìa cũng chẳng quên chúng ta đâu – đặc biệt và ngay cả khi chúng ta bắt lấy
chuyến hành trình sau cùng nầy.
Với Đấng Christ đang hướng
dẫn đời sống của chúng ta, chúng ta không nên lo sợ những kẻ thù của chúng ta, thậm
chí không sợ những kẻ thù quan trọng như Satan, tội lỗi và sự chết. Chúng
ta không nên lo sợ vì Đấng Christ đã đánh bại chúng rồi khi Ngài chịu thương
khó và chịu chết trên thập tự giá vì tội lỗi chúng ta và rồi đã sống lại từ kẻ
chết vào ngày thứ ba. Chiến thắng của Đấng Christ là sự bảo đảm của chúng
ta chống lại sợ hãi, thậm chí sợ chết nữa. Và đây là lý do tại sao Thi Thiên 23 là một sự khích lệ lớn
lao như thế, không những cho người tin theo Đấng Christ đối diện với sự chết, mà
ngay cả những ai trong chúng ta đang khóc than ở đây hôm nay – vì Đấng Christ đã
cất bỏ cái nọc của sự chết và vì cớ Đấng những gì Đấng Christ đã làm, sự chết
không phải là sự cuối cùng – đây chẳng phải là số phận sau cùng, mà chỉ là một
việc chúng ta phải nếm trải để tiếp nhận một việc tốt hơn, là sự sống và sự
vinh hiển đời đời.
Điều nầy dẫn chúng ta đến
với những câu sau cùng của Thi Thiên 23, ở đó bức tranh và hình ảnh thay đổi hết. Chúng
ta đã đi từ đồng cỏ xanh tươi trù phú và mé nước bình tịnh qua trũng bóng chết,
rồi giờ đây chúng ta đến với một ngôi nhà mà ở đó có một sự dư dật và ơn phước
lớn lao hơn. Một cái bàn dọn ra để kỷ niệm chiến thắng đối với những kẻ
thù đã bị đánh bại. Và một ngôi nhà đầy dẫy với sự nhơn từ và sự thương
xót không dứt. Đây là Nhà của Đức Chúa Trời, ở đó ai có hy vọng và sự tin
cậy đặt nơi Ngài và nơi Con của Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ nhóm lại cùng
nhau sau khi dự vào chuyến hành trình sau cùng qua trũng bóng chết. Đây là nơi
mà Đức Chúa Jêsus Christ chính mình Ngài đã sửa soạn sẵn cho họ trong nhà của
Cha Ngài
Nhưng có một việc sau
cùng chúng ta cần phải ghi nhớ. Trừ phi Đức Chúa Jêsus Christ tái lâm trong đời
sống chúng ta, mỗi một người trong chúng ta phải bắt lấy chuyến hành trình nầy,
mà chị Alice của chúng ta đã bắt lấy vào tối thứ Tư. Hết
thảy chúng ta phải, một lần, đi qua trũng sâu đầy bóng chết tối tăm nầy. Nhưng
nếu chúng ta muốn đến tại nơi ở đời đời của Chúa ở bờ bên kia chúng ta phải có Đấng
Christ làm Đấng Chăn Giữ của chúng ta để dẫn dắt chúng ta qua – qua những rắc rối
và hà hiếp của đời nầy, qua chính sự chết rồi bước vào sự hiện diện vinh hiển của
Đức Chúa Cha, ở đó có sự vui mừng đầy dẫy cho đến đời đời. Đây là nơi mà
chị Alice của chúng ta đang hiện diện, ngay bây giờ vì
cớ đức tin của bà đã đặt nơi Đấng Christ. Đây là niềm hy vọng và sự yên ủi
đời đời của bà. Nguyện điều nầy thực sự là niềm hy vọng và sự yên ủi của
chúng ta nữa, ngay chính hôm nay! Chúng ta hãy cầu nguyện.
Hát Thi Thiên 23B
Chúc phước: Hêbơrơ
13:20-21: “Đức Chúa Trời bình an, là Đấng bởi huyết giao ước đời đời mà đem
Đấng chăn chiên lớn là Đức Chúa Jêsus chúng ta ra khỏi từ trong kẻ chết, nguyền
xin Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ khiến anh em nên trọn vẹn trong mọi sự lành,
đặng làm thành ý muốn Ngài, và làm ra sự đẹp ý Ngài trong chúng ta; sự vinh hiển
đáng về Ngài đời đời vô cùng! A-men”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét